[REVIEW] Điều Ba Mẹ Không Kể (Romang)
Điều Ba Mẹ Không Kể (Romang) xoay quanh đôi vợ chồng già bị mắc bệnh mất trí nhớ và dành những giây phút cuối đời bên nhau, yêu thương nhau một cách trọn vẹn.
Sau loạt phim điện ảnh về tình cảm nam thanh nữ tú hay phản ánh các vấn đề xã hội, Hàn Quốc vừa mang đến một làn gió mới cho khán giả Việt Nam với bộ phim Điều Ba Mẹ Không Kể (Romang) của đạo diễn Lee Chang-geun. Phim xoay quanh đôi vợ chồng già bị mắc bệnh mất trí nhớ và dành những giây phút cuối đời bên nhau, yêu thương nhau một cách trọn vẹn.
Hai nhân vật chính trong Điều Ba Mẹ Không Kể là đôi vợ chồng già Nam-bong (Lee Soon-jae), thuộc kiểu ông chồng cố chấp, gia trưởng điển hình, làm nghề lái taxi và Mae-ja (Jung Young-sook) – người phụ nữ luôn hết lòng vì chồng con. Những tưởng đôi vợ chồng già này sẽ sống yên ổn cùng gia đình bé nhỏ của người con trai Jin-soo (Jo Han-chul) thì một ngày kia, căn bệnh mất trí nhớ khiến bà Mae-ja cư xử khác thường, phải vào viện dưỡng lão. Khi thiếu vắng bà Mae-ja, ông Nam-bong lại dằn vặt, hối hận và quyết định đưa bà về nhà để tự tay chăm sóc và để rồi, căn bệnh mất trí tuổi già từ bà lây sang ông. Khi gia đình người con quyết định dọn ra riêng, hai vợ chồng già dường như cảm nhận được hạnh phúc thật sự mà đã bị đè nén trong ngần ấy năm vì con cháu.
Nội dung của Điều Ba Mẹ Không Kể tuy không sến súa như các phim tình cảm trẻ trung khác mà trái lại, gần gũi và giúp khán giả hiểu thêm về các bậc phụ huynh. Trước mặt con cháu, họ là những người trụ cột, những người lớn của gia đình nhưng khi không có chúng bên cạnh, họ lại trở thành những người bạn đời thân thiết. Vợ chồng Mae-ja và Nam-bong tuy không đủ sức làm những hành động lãng mạn cho đối phương nhưng cách mà họ chăm sóc lẫn nhau, cách họ nhắc nhở nhau những điều nhỏ nhặt nhất, hay cùng phơi đồ... lại là điều mà bất kỳ khán giả nào cũng mong mỏi về một mái ấm gia đình.
Với nhịp phim chậm rãi và thiếu tính trẻ trung, Điều Ba Mẹ Không Kể có thể hơi kén khán giả đại chúng – những người muốn tìm cho mình một sự giải trí trên màn ảnh rộng. Tuy nhiên, nếu bạn tìm thấy sự đồng cảm trong câu chuyện của hai vợ chồng già và đồng hành với họ đến những giây cuối cùng, bạn sẽ cảm thấy trân trọng gia đình hơn. Đôi khi vì những bộn bề ngoài xã hội mà chúng ta quên mất rằng gia đình là nơi hồi phục tinh thần, không đơn thuần chỉ cung cấp miếng ăn, chỗ ngủ. Con cái rồi một ngày sẽ rời bỏ ta khi chúng “đủ lông đủ cánh” nhưng người bạn đời, người mà ta kề cạnh mỗi đêm sẽ đi cùng ta đến cuối đường đời, như ông Nam-bong đã chiêm nghiệm rằng: “Hai người dù sao vẫn tốt hơn một.”
Có thể nói, Điều Ba Mẹ Không Kể sẽ không thành công nếu thiếu diễn xuất ăn ý và giàu kinh nghiệm của ông Lee Soon-jae và bà Jung Young-sook. Là hai diễn viên kỳ cựu của màn ảnh Hàn Quốc, hai ông bà dễ dàng thể hiện những khó khăn của người lớn tuổi khi bị mất trí nhớ, tâm trạng thay đổi thất thường mà các khán giả trung niên dễ dàng nhận thấy ở bậc phụ huynh châu Á. Ba diễn viên còn lại gồm Jo Han-chul trong vai người con trai vô dụng, Bae Hae-sun vai cô con dâu nhẫn nhịn và Lee Ye-won vai cháu gái hiếu thảo đều diễn tròn vai, hỗ trợ vào câu truyện của đôi vợ chồng già.
Lấy bối cảnh tại một tỉnh nhỏ, Điều Ba Mẹ Không Kể không “khoe” những địa điểm quen thuộc, hoành tráng như nhiều bộ phim khác mà mang đến cho người xem một miền quên yên bình, nơi cuộc sống có phần chậm rãi, đối nghịch với công việc lái taxi nhộn nhịp của ông Nam-bong. Qua đó, phim truyền tải ẩn ý rằng lối sống chỉ chăm chăm vào kiếm tiền như ông Nam-bong ngày càng khiến ông trở nên xa cách với gia đình, giây phút ông quyết định bán chiếc xe, từ bỏ công việc để tập trung chăm sóc cho vợ, khán giả thấy một hình ảnh hoàn toàn khác nơi ông. Không còn bận rộn với cơm áo gạo tiền, chăm sóc cho người con trai vô dụng, ông Nam-bong đã thể hiện được ông hoàn toàn có thể trở thành một người chồng, người bạn đời đúng nghĩa mà bà Mae-ja cần.
Trái ngược với sự phát triển nhân vật Nam-bong, nhân vật người con trai Jin-soo lại có sự phát triển rất chán. Là một nhân vật thứ chính, có sự tác động đến mối quan hệ của bố và mẹ nhưng Jin-soo lại thiếu sự đột phá, từ đầu tới cuối chẳng cho khán giả thấy được sự nỗ lực của chính bản thân anh. Đây cũng là điểm trừ lớn nhất ở Điều Ba Mẹ Không Kể, nếu nhân vật này được xây dựng chỉn chu hơn, phim có thể lấy đi nước mắt của khán giả.
Nhìn chung, nếu bạn muốn đổi gió, hiểu thêm về tâm tư, tình cảm của người lớn tuổi, về bậc phụ huynh của chúng ta, Điều Ba Mẹ Không Kể là một lựa chọn hoàn toàn thích hợp, đặc biệt khi phim chiếu rạp mới của tuần này cũng không mấy nổi bật.