[REVIEW] VIOLET EVERGARDEN – Những vết thương không bao giờ lành mà chiến tranh gây ra

Violet Evergarden (Búp bê kí ức hay Khu vườn sắc tím năm ấy) là một bộ anime dựa theo light novel vô cùng nổi tiếng được lên sóng vào năm 2018. Kể từ khi phát hành phần đầu tiên đến nay, bộ phim đã thu về một lương fan vô cùng đông đảo. Vào năm 2020 sắp tới đây, season II của Violet Evergarden sẽ được ra mắt trong sự ngóng đợi của các bạn trẻ hâm mộ series này.

Violet Evergarden – Búp bê kí ức

Tóm tắt nội dung Violet Evergarden

Chiến tranh kết thúc, Violet tỉnh dậy trong một bệnh viện với một cánh tay đã mất và kí ức còn sót lại trong cô là gương mặt thiếu ta Gilbert cùng đôi mắt xanh thăm thẳm giống viên đá anh tặng cô cùng câu nói “愛してる“. Violet hỏi Hodgins, người đàn ông đã chăm sóc cô về Gilbert và nhận được tin dữ. 

Để giúp Violet thoát khỏi bóng ma tâm lý, Hodgins đưa cô về làm việc tại công ty bưu chính CH do anh thành lập. Tại đây nổi tiếng nhất với dịch vụ cung cấp Auto Memories Doll (Búp bê kí ức), là người viết thư giúp các khách hàng. Từ đây, Violet bắt đầu một cuộc sống mới với công việc cùng những người bạn mới, cô bé cũng khởi đầu cuộc hành trình đi tìm ý nghĩa câu nói của Gilbert.

Đồ họa siêu đẹp, tỉ mỉ đến từng milimet 

Điểm thu hút khán giả nhất ngoài cốt truyện đặc sắc của Violet Evergarden chính là đồ họa của phim. Màu sắc cực kì đẹp, lung linh, hình ảnh sắc nét đến từng chi tiết.

Nhân vật trong phim được dựng lên vô cùng ấn tượng, từng biểu cảm, từng đường nét đạt đến độ hoàn mỹ. Violet đúng như một búp bê, nhỏ nhắn và đẹp siêu thực còn thiếu tá Gilbert chính là ikemen trong lòng các bạn nữ.

Đồ họa siêu đẹp, tỉ mỉ đến từng milimet trong Violet Evergarden

Những hình ảnh miêu tả phong cảnh thiên nhiên cũng hết sức mĩ miều. Từ cảnh cung điện nguy nga, tráng lệ đến vùng quê nghèo hẻo lánh đều quá đẹp. Màu sắc lấp lánh, mơ màng bao trùm lên khung cảnh của phim.

Những khung cảnh miêu tả chiến tranh đầy chết chóc, rực lửa cũng đem đến những cảm xúc mạnh cho người xem. Dường như chỉ qua những hình ảnh đó cũng khiến người xem cảm nhận được đầy đủ nỗi đau chiến tranh.

Mặt nước lấp lánh

Khung cảnh làng quê trong một chuyến đi của Violet

Violet Evergarden – những câu chuyện đầy đau thương

Màu sắc chung trong các câu chuyện của Violet Evergarden là buồn và bi thương. Chính bản thân Violet cũng là một nạn nhân của chiến tranh, chịu đựng những sang chấn tâm lý khủng khiếp khi tuổi còn quá nhỏ. Gilbert là người đã mang đến cảm nhận đầu tiên về cái gọi là tình người cho Violet.

Sau chiến tranh, những ám ảnh vẫn đeo đẳng cô gái nhỏ. Hodgins đã có một sự lựa chọn đúng đắn khi để Violet làm công việc viết thư hộ khách hàng. Từ những tâm tư của những người đến với công ty Bưu chính CH, dần dần những vết thương lòng của Violet được ăn da non.

Violet Evergarden – những câu chuyện đầy đau thương

Mỗi chuyến đi đến một vùng đất, mỗi bức thư gửi đi chứa trong đó không chỉ là tình cảm của khách hàng mà còn là hành trang cuộc sống đáng giá với Violet. Chỉ khi hiểu được những cảm xúc của họ, biết được những mong muốn thầm kín của họ thì người viết thư mới có thể truyền tải vào trong những trang thư những trạng thái đó.

Chiến tranh đã lùi xa nhưng tổn thương nó để lại vô cùng khốc liệt, mỗi tập phim đều lấy đi nhiều nước mắt của người xem.

Violet Evergarden – hi vọng và nhân duyên

Bộ phim cũng đem đến những câu chuyện về hi vọng sống và nhân duyên trong đời người. Không phải tự nhiên mà ta gặp ai đó trong đời, không phải tự nhiên mà ta trải qua các sự kiện đó.

Gilbert mang đến “linh hồn” cho Violet, mang đến cho cô bé những cảm xúc đầu tiên, những yêu thương, che chở. Mặc dù trong môi trường quân ngũ khắc nghiệt, lại được đào tạo như một vũ khí giết người trước đó nhưng những nỗ lực của Gilbert đã mang Violet ra khỏi vực sâu tăm tối.

Violet Evergarden – hi vọng và nhân duyên

Qua mỗi tập phim, người ta thêm hy vọng vào ngày Violet có thể gặp lại người quan trọng nhất của cuộc đời. Dù mong manh, dù chỉ le lói nhưng vẫn có hy vọng.

Cảnh Violet đến ngôi nhà mà Gilbert từng ở, đem lại những khoảnh khắc vô cùng xúc động. Một chút xót xa, một chút tin tưởng vào tương lai.

Với những chuyến hành trình của mình, những hi vọng về cuộc sống, về sự đoàn tụ, về ngày mai lại được thắp lên trong mỗi bước đi của cô nàng búp bê. Đôi mắt vô hồn giờ đã long lanh những xúc cảm.

Ngôi nhà Gilbert từng sinh sống